Thứ Sáu, 26 tháng 7, 2013

Bách Biến Trùng Sinh - Tập 3


Tập 3

Hai Vị Thánh Chủ


Trong lúc vô ý cảnh giác Doanh Doanh bị một người đàn bà không rõ lai lịch tặng ngay giữa ngực một chưởng, tuy chưởng phong không mạnh nhưng đủ khiến cho cô nương ta văng ra ngoài đại điện hộc một ngụm máu lớn, chưa rỏ chuyện gì vừa xảy ra, kẻ nào đã đả thương mình lúc này cô nương ta mới hướng mắt nhìn lại kẻ ấy. 
Trong thấy người đàn bà ấy bổng dưng cơ thể Doanh Doanh trở nên lạnh toát run rẩy không tài nào kìm nén nỗi sợ hãi của bản thân, một người đàn bà đáng sợ với ánh mắt cứ như muốn ăn tươi nuốt sống cô nương ta, trên người toát lên một luồng sát khí bao trùm không gian xung quanh cô nương ta, Doanh Doanh sợ hãi nghĩ đến việc bản thân bị người đàn bà này tiếp cận mà không hề nhận ra, với luồng sát khí đáng sợ ấy mà vẫn có thể tiếp cận người khác một cách quỷ không biết thần không hay quả thật có luyện thêm vài chục năm nữa cô nương ta củng không thể nào đạt đến cảnh giới ấy, nghe thấy có tiếng động đệ tử Tịch Dương Cung ồ ạt kéo vào bao vây lấy Doanh Doanh.
Chúng đệ tử khi trong thấy người đàn bà ấy liến quỳ xuống "Tham kiến Ánh Nguyệt Thánh Chủ" một cách đầy cung kính. Thì ra người đàn bà này là một trong 2 vị thánh chủ nắm quyền sinh sát trong Tịch Dương Cung, vị thế ngang hàng với Tố Thiên Tâm hèn gì võ công đáng sợ đến thế, chỉ với một chưởng nhẹ đã khiến Doanh Doanh không tài nào chống đỡ.
Lúc này vị Thánh Thủ ấy mới lên tiếng "Một con chuột nhắt như ngươi mà cũng dám dở trò ở Tịch Dương Cung này, xem ra ngươi không muốn sống nữa rồi..." vừa nói y vừa tiến đến gần Doanh Doanh với nét mặt đầy khinh thường, tuy luồng sát khí trên người y đã suy giảm khi đệ tử Tịch Dương Cung kéo đến nhưng cái khí thế trên người y vẫn khiến cho Doanh Doanh phải rùng người.
Doanh Doanh cố gắng tỏ ra mạnh mẽ nhìn thẳng vào mắt y "Muống giết thì giết ta không sợ ngươi đâu, dù sao từ khi ta rơi vào tay bọn mi ta đã lường trước không còn mạng trở về" tuy rằng Doanh Doanh rất mạnh miệng nhưng trong giọng nói vẫn không thể che đậy sự sợ hãi của cô nương ta.
Nghe thấy thế vị Thánh Chủ ấy cười lớn "Được lắm, nếu ngươi đã muốn chết như vậy thì ta toại nguyện cho ngươi" nói vừa dứt lời tay y liền vung chưởng, trong trưởng phong chứa đựng nguồn nội lực đáng sợ, Doanh Doanh thầm nghĩ "thế là đã hết không ngờ cuối cùng ta lại có một cái kết như vậy, Xung lang vĩnh biệt chàng" thì lúc này có tiếng người từ phía xa vọng đến "Xin hãy thủ hạ lưu tình".
Nghe thấy giọng nói ấy Doanh Doanh hết sức bất ngờ, lúc này trong đầu của cô nương ta hiện lên "là giọng nói của ả ta, đúng là giọng nói của ả ta" Doanh Doanh khẳng định rồi đưa mắt nhìn về hướng giọng nói ấy "quả không sai là Đông Phương Bất Bại" Doanh Doanh lẩm bẩm.
Trong thấy nàng vị Thánh Chủ ấy có chút lưỡng lự "Tại sao ta phải thủ hạ lưu tình với ả chứ" vừa nói y vừa rút tay lại nhưng không hề có ý định tha mạng cho Doanh Doanh "hơn nữa ngươi không có quyền lên tiếng trước mặt ta, huống hồ chi là cầu xin cho tiểu tiện nhân này".
Nghe thấy thế nàng tiếng lại phía 2 người họ "Tiểu nữ biết không có quyền lên tiếng ngăn cảng quyết định của Thánh Chủ, dù sao mạng nhỏ của tiểu nữ cũng là do các vị ban cho, tiểu nữ luôn ghi nhớ và khắc sâu trong lòng nhưng tiểu nữ không thể đứng nhìn người ra tay lấy mạng vị cô nương này được".
Nghe thấy cách xưng hô, giọng điệu của nàng Doanh Doanh hết sức ngạc nhiên thầm hỏi "đây có phải là Đông Phương Bất Bại kẻ thù truyền kiếp của mình hay không? sao ả lại hạ mình như vậy, cái phong thái bá đạo khi xưa áp đảo quần hùng đâu cả rồi..." hàng trăm câu hỏi hiện lên trong đầu Doanh Doanh lúc này.
Nghe thấy những lời của nàng y hỏi "Tại sao lại không thể, lẽ nào ngươi đã hồi phục ký ức?", nghe thấy câu hỏi ấy Doanh Doanh liền hiểu ra nguyên do khiến Đông Phương Bất Bại thay đổi đến thế. 
Tiếp nhận câu hỏi của Ánh Nguyệt thánh chủ, nàng lắt đầu và đáp "Trí nhớ của tiểu nữ tuy đang dần được hồi phục nhưng vẫn còn rất mơ hồ, chỉ là tiểu nữ cảm thấy dường như có quen biết vị cô nương này vì thế mới mạo muội lên tiếng cầu xin Thánh Chủ thủ hạ lưu tình".
Trong thái độ cách xử sự của nàng rất có thành ý hơn nữa lại đang lên tiếng cầu xin cho cô nương ta nhưng Doanh Doanh vẫn cảm thấy hết sức khó chịu, sự khó chịu ấy thể hiện rỏ trên nét mặt cô nương ta và đã bị vị Thánh Chủ ấy nhận ra "Xem ra ngươi cũng không thiết sống nữa, có người cầu xin cho ngươi vậy mà ngươi vẫn còn chưa biết bản thân đang trong tình thế gì, còn dám tỏ thái độ như vậy" vừa nói vị thánh chủ ấy vừa nhìn thẳng vào Doanh Doanh cái nhìn chứa đầy sát khí cùng giọng nói thể hiện rỏ sự tức giận như muốn vằng mặt cô nương ta.
Trong thấy sự giận dữ của y Doanh Doanh tái mặt, gụt đầu không dám nhìn thẳng vào mắt y, giờ thì cũng không còn dám tỏ ra khó chịu với Đông Phương Bất Bại nữa vì cô nương ta biết nàng là người duy nhất có thể cứu mạng cô nương ta lúc này.
Trong thấy Ánh Nguyệt thánh chủ bổng trở nên tức giận như vậy, nàng liền lên tiếng "Xin Thánh Chủ bớt giận không nên vì cô nương ta mà khiến tay người vấy máu vào ngày hôm nay". 
Ánh Nguyệt thánh chủ nghe thấy thế liền hỏi "Ngươi biết hôm nay là ngày gì sao?" thái độ, tâm trạng liền thay đổi "Xem ra đến đây chưa được bao lâu mà đã nắm không ít tin tức nhỉ, đúng là không hổ danh Đông Phương Bất Bại, ngươi thật sự không tầm thường" vừa nói y vừa quay người về hướng của nàng dường như không thèm quan tâm đến Doanh Doanh nữa.
Nghe thấy thế nàng liền biện minh "Chỉ là mấy ngày hôm nay rảnh rổi tiểu nữ không có chuyện gì để làm vì vậy có đi dạo đó đây cho nên vô tình biết được hôm nay là một ngày đặt biệt, đệ tử Tịch Dương Cung không được phép sát sanh vì thế..."
Chưa để nàng biện minh xong y liền chen vào "Vì thế ngươi nghĩ rằng ta sẽ không giết ả sao?" vừa nói y vừa cười vào cái suy nghĩ tưởng chừng như hợp lý ấy của nàng "Ngươi thật ngây thơ, cái quy định không có phép để tử Tịch Dương Cung sát sinh ấy không hề bao gồm ta trong đó, tiểu a đầu ngươi đừng tưởng có thể sử dụng lý do ấy mà khiến ta thay đổi ý định, hôm nay ta nhất định lấy mạng ả ta" vừa nói y vừa tiến lại phía Doanh Doanh khiến cô nương ta vô cùng hoảng hốt.
Trong thấy y tiến về phía Doanh Doanh nàng liền vội vã chạy đến dang 2 tay chắng  phía trước cho cô nương ta. Ánh Nguyệt thánh chủ trong thấy hành động ấy của nàng liền bảo "Tránh ra, ngươi nghĩ ngươi có thể ngăn cảng ta được hay sao" ánh mắt của y dần hiện lên một sát ý đáng sợ.
Nàng liền hỏi "Chẳng lẽ không có cách nào khiến người hồi tâm chuyển ý hay sao?" vừa hỏi nàng vừa nhìn vào mắt vị thánh chủ ấy.
Thấy thái độ kiên quyết của nàng y đáp "Muốn ta hồi tâm chuyển ý" vừa nói y vừa cười lớn "Không phải là không có cách. Nếu như ngươi tiếp được 3 chưởng của ta, ta sẽ tha mạng cho ả, thế nào có muốn thử không" giờ thì ánh mắt của y đã không còn sát ý như lúc nãy nhưng lại thể hiện rỏ một sự nguy hiểm tiềm tàng.
Doanh Doanh nghe thấy vậy liền mừng rỡ bởi cô nương ta nghĩ Đông Phương Bất Bại võ công thiên hạ đệ nhất việc tiếp 3 chưởng của y chắc chắn không phải là vấn đề mà nếu có vấn đề thì  cùng lắm cô nương ta cũng có thể chết chung với kẻ thù truyền kiếp của mình, nhất cử lưỡng tiện vì thế cô nương ta liền lên tiếng xúi nàng tiếp 3 chưởng của y.
Quả nhiên như mông đợi của Doanh Doanh, nàng quyết định liều mình tiếp chưởng của Ánh Nguyệt Thánh Chủ, tuy rằng nàng biết bản thân trong quá khứ võ công tuyệt thế nhưng hiện tại trí nhớ của nàng vẫn còn rất mơ hồ, việc thi triển hết toàn lực là một việc bất khả thi nhưng nàng vẫn liều mình thử một phen, nàng không biết vì sao phải làm như thế, nàng chỉ biết nếu vị cô nương này chết chắt chắng sẽ có người rất buồn và dường như người ấy rất quan trọng đối với nàng "Tiểu nữ xin được tiếp 3 chưởng của Thánh Chủ, chỉ xin người dữ lời tha mạng cho cô nương ta"
"Tha mạng hay không còn tùy thuộc vào việc ngươi có tiếp được 3 chưởng của ta không" vừa nói y vừa lùi về sau 10 bước "giờ thì ngươi hối hận vẫn còn kịp đấy" từ người y toát ra một nguồn nội lực vô cùng đáng sợ.
Trong thấy y sắp suất chưởng chúng đệ tử liền lui ra xa sợ bị liên lụy, còn nàng thì dường như không hề có chút do dự thủ thế chờ y ra chiêu. "Nếu như đã chuẩn bị xong tinh thần thì hãy tiếp chưởng đầu tiên của ta" vừa dứt lời thì y vung chưởng một cách gọn nhẹ đánh thẳng về phía nàng, chưởng phong lao đến đầy uy lực và nhanh một cách đáng sợ với mắt thường không thể thấy được, tiềm ẩn bên trong nó là một nguồn nội lực kinh khủng cho dù là cao thủ võ lâm nếu trúng trưởng này củng khó toàn tính mạng. Nàng dồn hết nội công trong người vào hai tay và song chưởng tiếp chưởng phong của y nhưng lại bị chưởng phỏng của y đánh văng ra xa mà hộc máu, Doanh Doanh trong thấy thế vô cùng bất ngờ, không ngờ cả Đông Phương Bất Bại cũng không thể tiếp nổi 1 chưởng của vị Thánh Chủ này, liệu còn ai có thể nữa không.
Tuy đã bị chưởng phong vừa rồi gây nội thương trầm trọng nhưng nàng vẫn gượng sức đứng dậy thủ thế chuẩn bị tiếp chưởng thứ 2. Trong thấy nàng đã trọng thương nhưng vẫn gượng sức "Với tình trạng như vậy ngươi nghĩ có thể chịu nổi chưởng thứ 2 của ta sao, thôi thì bỏ cuộc đi hà cớ gì phải làm khổ bản thân như vậy, ả không xứng đáng để ngươi hy sinh cái mạng nhỏ của ngươi đâu".
Nghe thấy y nói thế nàng đáp "tiểu nữ không biết vì sao phải cứu cô nương ta... nhưng tiểu nữ đã từng chết 1 lần, nếu lần này tiểu nữ thật sự chết dưới tay người... cùng lắm chỉ là trả lại cái mạng nhỏ này cho các vị nhưng nếu tiểu nữ có thể tiếp được cả 3 chưởng của Thánh Chủ thì sẽ cứu được 1 mạng người... dù thế nào đi chăng nữa tiểu nữ cũng phải liều một phen, chết thêm lần nữa đối với tiểu nữ cũng đâu phải là chuyện gì to tát".
"Nếu đã thế ta toại nguyện cho ngươi" dứt lời y vung chưởng thứ 2 đánh thẳng về phía nàng, chưởng này còn đáng sợ hơn chưởng vừa rồi nó khiến cho kẻ đứng đối diện như nghẹt thở không dám tưởng tượng đến uy lực của chưởng phong, nàng nhanh chóng dồn hết toàn bộ nội lực còn sót lại trong người tụ về một điểm chuẩn bị tiếp chiêu thì lúc này có bóng người xuất hiện xen vào hóa giải chưởng phong của Ánh Nguyệt thánh chủ cứu lấy cái mạng nhỏ của nàng. 
Người vừa xen vào không ai xa lạ chính là Tố Thiên Tâm, còn được gọi là Thiên Tâm thánh chủ, sự xuất hiện và xen vào của y khiến cho mọi người vô cùng bất ngờ,  xưa nay Thiên Tâm thánh chủ chưa bao giờ xuất thủ trước mặt người khác và cũng chẳng bao giờ xen vào chuyện của kẻ khác vậy mà lại ra tay hóa giải chưởng phong của Ánh Nguyệt thánh chủ làm cho chúng đệ tử xôn xao lo sợ. Đối với chúng đệ tử Tịch Dương Cung sự đáng sợ từ Ánh Nguyệt thánh chủ đã không còn xa lạ bởi Ánh Nguyệt là người trực tiếp truyền dạy võ công cho họ, cai quản mọi chuyện lớn nhỏ trong cung khi Cung Chủ bế quan hoặc đi vắng nhưng còn Thiên Tâm thánh chủ xưa nay chưa bao giờ xen vào chuyện trong cung dù chỉ là một chuyện nhỏ, người chỉ trú tâm nghiên cứu tiên dược và đạo thuật,... tuy quyền vị ngang hàng với Ánh Nguyệt nhưng Thiên Tâm chưa từng trực tiếp quản giáo bất cứ đệ tử nào vì thế sự xen ngang này đối với họ là cơ hội nghìn năm 1 thuở để chứng kiến sự đáng sợ của Thiên Tâm thánh chủ.
Trong thấy Thiên Tâm thánh chủ nàng dường như gặp được cứu tinh "Thiên Tâm thánh chủ..." vừa dứt lời thì nàng liền ngã quỵ và ngất xỉu, trong thấy thế Thiên Tâm như vô ảnh liền phóng đến 1 tay đỡ lấy nàng 1 tay kiểm tra kinh mạch của nàng "Không sao vẫn chưa chết được..." nói xong người nhìn về hướng Ánh Nguyệt.
Ánh Nguyệt trong thấy ánh nhìn của Thiên Tâm liền "Sao chứ đừng nhìn ta như thế, ta không phải là cố tình, chỉ là do nó không biết tự lượng sức mà thôi".
Thiên Tâm đặt nàng xuống đứng dậy một cách nhẹ nhàng "Rỏ ràng ngươi đã biết nó không thể chống lại chưởng phong của ngươi vậy mà vẫn nặng tay như thế, còn nói là không cố tình" trong lời nói thể hiện rỏ sự tức giận.
Ánh Nguyệt đáp lời "Ta chỉ sử dụng có 10 phần công lực thôi, nếu thật sự cố tình thì cái mạng nhỏ của nó làm sao dữ được sau chưởng phong đầu tiên của ta" thái độ của y dường như không hề quan tâm sự tức giận của Thiên Tâm.
Thiên Tâm đáp "Vẫn còn chối cứng, xem ra Cung Chủ đã quá dung túng ngươi" sau đó Thiên Tâm sai đệ tử đem Doanh Doanh và nàng đi... "Khoan đã, Đông Phương Bất Bại có thể đưa đi nhưng Nhậm Doanh Doanh thì phải để lại" Ánh Nguyệt lên tiếng ngăn cảng.
Doanh Doanh cứ tưởng rằng sắp thoát chết thì lại bị mừng hụt. Thiên Tâm lên tiếng hỏi "Tại sao lại phải để lại".
Ánh Nguyệt đáp "Ả ta dám dở trò tìm cách bỏ trốn, ta là người cai quản Tịch Dương Cung lúc Cung Chủ bế quan ta tuyệt đối không tha thứ cho hành động này".
Nghe thấy thế Thiên Tâm hỏi "Vậy phải làm sao ngươi mới giao vị cô nương này cho ta".
Ánh Nguyệt cười mỉm chi đáp "Nếu ngươi có thể thắng được U Minh Quỷ Trảo của ta thì ta sẽ giao ả ta cho ngươi".
Thiên Tâm cũng cười mỉm chi đáp lại "Thì ra là vậy, ngươi đã luyện thành U Minh Quỷ Trảo muốn tìm người thử chiêu cho nên mới làm khó ta chứ gì".
Ánh Nguyệt đáp "Thế thì đã sao, lẽ nào ngươi sợ hay sao?"lời nói có vẻ khiêu khích nhằm vào Thiên Tâm.
Thiên Tâm hiểu ý của Ánh Nguyệt vì thế cũng không ngại gì đồng ý "Dù sao trước giờ ngươi vẫn muốn một lần đối chiêu với ta, thôi thì ta toại nguyện cho ngươi, nhưng nếu có xảy ra chuyện gì thì đừng trách ta nhẫn tâm".
"Ai nhẫn tâm thì vẫn còn chưa biết đâu, xem U Minh Quỷ Trảo của ta đây" vừa nói Ánh Nguyệt vừa ra chiêu, thân ảnh của người cứ như một bóng ma lúc ẩn lúc hiện lao đến tấn công Thiên Tâm. Còn về phía Thiên Tâm không nói không rằng củng ra tay tiếp chiêu của y, chỉ trong chớp mắt cả hai đã xuất ra hơn 200 chiêu tốc độ mà mắt thường không thể nào trong thấy được, vừa rồi mới thấy Ánh Nguyệt lao đến giờ đã thấy cả hai dừng lại, một tay của Ánh Nguyệt đang bị mảnh vải xuất ra từ tay áo Thiên Tâm quấn lấy, lúc này cả 2 đang dằng co nội lực với nhau, từ phía Ánh Nguyệt một nguồn nội lực đáng sợ toát ra khiến cho mọi người phải nghẹt thở còn phía Thiên Tâm thì ngược lại nguồn nội lực của y thanh thoát nhẹ nhàng nhưng không kém phần bá đạo, một cương một nhu đối trọi rỏ rệt... Lúc này Ánh Nguyệt chính thức thi triển U Minh Qủy Trảo, trảo xuất ra khiến cho mảnh vải chứa đầy nội lực của Thiên Tâm rách thành từng mảnh,... 
U Minh Qủy Trảo là loại võ công dồn nội lực và hàn độc trong người vào đôi tay khiến cho đôi tay trong có vẻ bình thường đấy nhưng khi xuất chiêu thì chỉ toàn là những đòn chí mạng, kẻ trúng chiêu ngay lập tức bị hút sạch nội lực, chân khí và toàn bộ máu trong người, không chỉ thể U Minh Qủy Trảo còn có thể phanh thây, moi tim kẻ địch một cách gọn nhẹ, chưởng phong xuất ra từ U Minh Qủy Trảo uy lực gấp 10 lần trưởng phong bình thường, trong chưởng phong còn chứa hàn độc tùy thuộc vào loại độc xuất ra mà kẻ trúng chưởng không chết thì cũng hấp hối nó là loại ma công độc bá đòi hỏi sự tàn độc của kẻ sử dụng, một khi đã xuất trảo thì sẽ không dừng lại cho đến khi nào có kẻ bỏ mạng.
Vừa xuất trảo Ánh Nguyệt vừa khiêu khích Thiên Tâm "Thế nào thấy U Minh Qủy Trảo của ta cho nên ngươi sợ rồi sao, mau sử dụng cung phu thật sự của ngươi đi chứ, cứ né như vậy ngươi nghĩ có thể thắng được ta sao".
Thiên Tâm đáp "Nếu như ngươi đã nói vậy thì hãy xem chiêu" vừa dứt lời không biết từ đâu trên tay Thiên Tâm xuất hiện 2 thanh kiếm băng nhanh như vô ảnh đâm thẳng vào đôi tay Ánh Nguyệt, vừa đâm vào thì ngay lập tức tan biến mất nhưng lại có thể vô hiệu hóa U Minh Qủy Trảo của y, lúc này Ánh Nguyệt vô cùng đau đớn rút trảo và vận công cố đẩy một thứ gì đó ra khỏi người "Là Ảo Ảnh Hàn Băng Kiếm, không ngờ ngươi lại sử dụng được chiêu thức này" vừa nói y vừa tỏ ra không phục.
"Nếu ngươi không phục có thể tái đấu lần nữa chỉ có điều với tình trạng này chắt phải vài tháng nữa ngươi mới có thể khôi phục hoàn toàn được... Tới lúc đó Cung Chủ biết chuyện thì phiền phức to rồi" trong lời nói dường như ngụ ý đe dọa làm cho Ánh Nguyệt không nói được tiếng nào đành để Thiên Tâm đưa người đi, trước khi đi Thiên Tâm có để lại cho Ánh Nguyệt một lọ Tiên Thủy trị thương nhằm hóa giải hiềm khích giữa hai người họ.
Sau khi trở vệ phòng Ánh Nguyệt thầm nghĩ "Hãy đợi đấy Tố Thiên Tâm, U Minh Qủy Trảo không thể làm gì ngươi nhưng ta không tin trong số ma công của ta không có loại nào thắng được ngươi, một ngày nào đó ngươi sẽ phải giúp ta cứu sống huynh ấy".
Lúc này bên ngoài có 1 vị cô nương che mặt bước vào cuối chào Ánh Nguyệt thánh chủ "Đệ tử tham kiến sư phụ" một cách đầy cung kính.
Trong thấy vị cô nương ấy Ánh Nguyệt liền hỏi "Thế nào đã điều tra được gì?".
Vị cô nương ấy cung kính đáp "Hiện theo điều tra vẫn chưa rỏ kẻ ấy có liên hệ gì với hắn ta hay không nhưng chắt chắn là có liên quan đến thế lực trong triều".
Ánh Nguyệt tỏ ra lo lắng "Nếu như có liên cang đến triều đình thì... hãy tiếp tục điều tra và không được phép để lộ thân phận".
"Vâng đệ tử tuận lệnh" nói xong vị cô nương che mặt ấy liền cáo lui.
Ánh Nguyệt vẫn chưa hết lo lắng "Xem ra chuyện này phải báo cho Cung Chủ quyết định, nếu như thật sự có liên quan đến kẻ ấy ta tuyệt đối không buôn tha...".

--- kinhhongtientu ---

Không biết Ánh Nguyệt thánh chủ đang điều tra việc gì nhỉ? liệu Doanh Doanh có thật sự thoát chết khi rơi vào tay Thiên Tâm thánh chủ hay không? liệu Đông Phương cô nương có hồi phục ký ức để trở về với cái phong thái bá đạo khi xưa... Đón xem tập 4 nhé.


5 nhận xét:

  1. mình có góp ý nho nhỏ là nền với chữ như vậy hơi khó xem đó bạn

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. ok chỉnh lại rồi đấy bận, h thì dễ xem hơn rồi phải không???

      Xóa
  2. Doanh bị hành hạ ghê vậy.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. hành cho đỡ tức ấy mà... ^^! Nhân vật Doanh Doanh trong TTNGH khiến mình khó chịu vô cùng, một khi đã lọt vào truyện của mình thì còn bị hành dài dài...

      Xóa
  3. Đúng đó, hành ả đi... mình ủng hộ bạn hết mình

    Trả lờiXóa